Ngày
3.7.1980, Hiệp định giữa Việt Nam và Liên Xô về việc hợp tác tiến hành thăm dò
địa chất và khai thác dầu khí ở thềm lục địa phía Nam Việt Nam đã được ký kết
tại Matxcơva. Ngày 19.06.1981, Việt Nam và Liên Xô ký Hiệp định thành lập LD Dầu
khí Việt-Xô.
Thấm
thoắt cũng đã 36 năm trôi qua, lớp cha trước, lớp con sau đã làm nên những chiến
công đáng tự hào. Vietsovpetro đã trở thành thương hiệu có uy tín trên bản đồ
dầu khí thế giới, được yêu mến gọi là “Anh cả đỏ”, “cánh chim đầu
đàn” của Ngành Dầu khí Việt Nam. Cũng đã hơn 30 năm kể từ ngày giàn khoan số 1
ngạo nghễ giữa trùng khơi, những giàn khoan nối tiếp nhau lần lượt ra đời tạo
nên 1 thành phố nổi trên Biển Đông chưa bao giờ lặng sóng. Những giàn khoan đã
qua bao mùa mưa nắng, đã in hình dấu tích của thời gian nhưng trong tâm trí của
những nhiều người con đất Việt, giàn khoan luôn là hình ảnh kỳ vĩ, đầy sức lôi
cuốn. Nó đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho giới văn nghệ sỹ nước nhà, cho
những người con nửa đời gắn bó với biển khơi vì những giọt dầu quý giá.
Chúng
ta hãy xem hình ảnh giàn khoan qua trí tưởng tượng phong phú của
họ.
Ảnh: Vương
Thái
“Chẳng
số nhà đâu
Chẳng khóm phường
đâu
Biển một màu xanh
thẳm
Địa chỉ của anh kỳ
lắm
Em cứ ghi “Thành
phố nổi” nghe em!”
Nguyễn Duy Quế
Ảnh : Đức Hậu
“Thành
phố này anh chưa biết đặt tên
Không một màu xanh
cỏ cây hoa lá
Nhấp nhô giàn khoan
giữa trời và biển cả
Giữa nắng mưa nở
sáng mặt con người”.
Hoàng Xuân Bản
Ảnh:
Bùi Minh Trí
Em nghĩ rằng ở đây
thiếu hoa?
Hoa nhiều lắm, hoa
đại dương rực rỡ
Bình minh lên chân
trời hoa hồng đỏ
Một ngày vui của
người thợ khoan dầu”.
Đinh Văn Danh
Ảnh:
Vương Thái
Ơi thành phố trụi
trần sắt thép
Mang dáng đoàn
tàu neo giữa trùng
khơi
Mạch dầu chảy ngày
đêm từ ruột đất
Những giàn khoan
sừng sững vươn trời”.
Nguyễn Đức
Mậu
Ảnh:
Nguyễn Chính Tiến
“Biển
bao đời vốn hoang sơ
Anh ra biển với muôn
vàn là gió
Với muôn vàn con
sóng
Dựng mái nhà bằng
thép giữa trùng khơi
Đàm Xuân Hoán
Ảnh:
Vương Thái
Em sẽ có nhấp nhô
giàn khoan biển
Cột trụ trời sừng
sững giữa khơi
xa
Nắng lấp lánh vệt
dầu ngũ sắc
Ánh đèn giăng từ
giải Ngân Hà”.
Nguyễn
Duy
Ảnh:
Nguyễn Chính Tiến
Trên những lâu
đài nhỏ bé giữa mênh mông
Lửa pha-ken rừng rực
tỏa sắc hồng
Máy vẫn quay đều đưa
choòng khoan lên xuống
Phố mỏ hiên ngang
trên sóng gió biển Đông”.
Điện Trường Sơn
Ảnh: Đức
Hậu
Gọi em là bình minh
thềm lục địa
Những tháp khoan như
cô gái mình trần
Cho Vũng Tàu không
chỉ là nghỉ mát
Hẹn tương lai một
thành phố công nhân”.
Xuân
Tùng
Ảnh:
Vương Thái
Giàn khoan như
rùa lão
Nhô lên từ thẳm
sâu
Phun lửa vào giông
bão
Làm đuốc soi dẫn
đầu”.
Vũ Đình
Huy
Ảnh:Đức
Hậu
Chỉ thấy biển trời
là một màu xanh
Những khối thép nóng
ran –mùi sơn, mùi
xút
Mùi mồ hôi quyện mùi
dầu nghi ngút
Sớm nắng, chiều mưa-
áo ướt chẳng kịp thay”.
Đỗ Đức Yên
Ảnh: Nguyễn Chính
Tiến
Giàn khoan tựa
như những chàng hươu cao cổ
Đứng vươn mình sừng
sững giữa trùng khơi…
…Giàn khoan là nơi
xa hút phía chân trời
Có dáng vợ ta tảo
tần chung thủy”.
Lê Hạnh
Ảnh Vương
Thái
“Người
ta nói gì gì đi nữa
Đừng cả tin em
ạ
Chẳng phải
đâu!
Anh đang ở đây và
xin nói thật
Đảo thép như
hoang
Toàn cánh mày
râu”.
Phạm Văn Đoan
Và trên
những giàn khoan mang nhiều nét lãng mạn, kỳ bí ấy, 36 năm qua, lớp trẻ nối tiếp
bước cha anh - những chàng trai “Có nước da đồng hun/Tiếng nói
ồn ào như sóng vỗ/Tiếng cười oang oang như lệnh vỡ/Tính nóng như lửa/Nhanh như
sóc bìa rừng/Làm việc như voi kéo gỗ...”(“Đồng đội tôi” –Đặng Xuân
Mộc) đã và đang ngày đêm hết lòng với công việc chuyên môn để khơi
lên dòng dầu, thắp sáng biển khơi của Tổ quốc.
H. A.
P